Sunday 19 April 2015

Giảng bình 027-030







 

Li Cung (4) cao xứ nhập thanh vân
Tiên Nhạc phong phiêu xứ xứ văn
Hoãn ca mạn vũ ngưng ti trúc
Tận nhật quân vương khán bất túc


Li Cung cao chót vót lẫn vào trong mây xanh. Tiếng nhạc tiên theo gió thổi bay đi, khắp nơi đều nghe thấy. Điệu ca thong thả, điệu vũ nhẹ nhàng, hòa lẫn với tiếng tơ tiếng trúc, êm đềm. Suốt ngày, quân vương xem vẫn cho là không đủ.

Vẳng Tiên Nhạc khắp nơi nghe biết,
Làn gió đưa cao tít Li Cung.
Suốt ngày múa hát thung dung,
Tiếng tơ, tiếng trúc say lòng quân vương. 

Khắp nơi nghe tiếng Tiên Nhạc? Thế là nên hay không nên? Là lành hay dữ? Chân trời đã có điềm tiền báo chi không? Dù sao thì cung nhạc cũng hiền hòa như hạnh phúc chả đơn sơ...

Lần thứ sáu phải chăng? Lần thứ sáu, linh cảm lại làm xao động lòng ta. Nhưng mặc. Hãy vùi đầu say cùng quân vương theo nhạc tiên gió đưa cao tít... Dường khi trước khi bị giập vùi, nhạc liên hoan muốn vút trời tung cánh mộng một lần cho hết mực du dương. Rồi ra... Rồi ra xin chịu hết.


Vẳng Tiên Nhạc khắp nơi nghe biết,
Làn gió đưa cao tít Li Cung.
Suốt ngày múa hát thung dung... 

Âm điệu bốn câu thơ đẹp tuyệt vời. (Tôi đã dùng mấy lần rồi tiếng đó?) Nhạc dâng cao tỏa ra khắp chốn như suối trào tự lòng đất dâng lên, rồi tản mác bốn bề nhuần gội nhân gian một lần cho chan hòa cỏ cây hoa lá, trong khi người Tiên Nữ giáng trần dìu dặt điệu múa ca... Linh hồn của nước non như dường thao thao là chỉ vì Tiên Nữ. Nàng hãy ở lại khoan đi. Để ta nhìn nàng thung dung múa hát. Được không? Ta đợi chờ nàng gật. Hãy nói đi. Hỡi mơ màng Tiên Nữ của lòng ta nghìn thuở mộng hoa hương.

Suốt ngày múa hát thung dung,
Tiếng tơ, tiếng trúc say lòng quân vương. 











No comments:

Post a Comment